Me yêu quý của con,
Mới thoáng qua thôi mà đã hơn ba mươi mấy năm trời rồi
!
Con còn nhớ hồi nhỏ ở VN, mẹ thường ru con những
câu sau đây, và năm đầu tiên con về Làng (1987) Bố Mẹ cũng dạy con bài ấy và
con có đọc cho Su Ông nghe :
Ví
dầu cầu ván đóng đinh
Cầu
tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi
Khó
đi mẹ dắt con đi
Con
đi trường học mẹ đi trường đời
Ấy
vậy mà dòng đời đã trôi, con giờ đã lớn khôn, Quỳnh Lan và Huy giờ cũng đã
trưởng thành…
Mới
thoáng qua thôi mà giờ Mẹ đã về hưu.
Mẹ ơi , Mẹ có biết không, dù có lúc cãi
bướng với Mẹ, dù có lúc hỗn hào với Mẹ, dù có lúc làm cho Mẹ buồn, không nghe
lời Mẹ và không biết trân quý những giây phút bên cạnh Mẹ, nhưng mỗi ngày con
đều cầu Trời Phật cho Mẹ sống thật lâu với tụi con.
Mẹ ơi, Mẹ có biết không, con luôn nghĩ
rằng được làm con gái của Mẹ là một trong những điều may mắn nhất cua đời con !
Mẹ còn nhớ không, vì hồi đó Bố ở xa, cho
nên con chỉ có Mẹ và Mẹ chỉ có con, hai mẹ con nương tựa vào nhau. Cám ơn Mẹ đã
dạy con từng ly từng tí !
Cám ơn Mẹ đã dạy con lòng từ bi, biết
thương người nghèo, thương nguoi bất hạnh hon minh. Me đã dạy con không cho thì
thôi, nhưng khi đã cho người nghèo thi không được tính toán và không được kể
công.
Con còn nhớ hồi nhỏ, lúc con độ 3-4 tuổi , có
một bà ăn xin với đứa con gái khoản tuổi con ; thay vì cho tiền bà ấy, Me tìm
cách cho bà 50 vé số để bà đi bán , tạo cho bà cơ hội để kiếm sống và lấy áo
đầm của con cho bé gái
Lúc đầu con giận Mẹ vì Mẹ đã cho áo đẹp
của con, nhưng Mẹ kể chuyện của gia đình bà ấy cho con, và nói rằng nếu Mẹ con
mình không may mắn cũng có thể đã bị như họ rồi . Con thấy tội bé đó, lấy 2-3
cái áo đem cho luôn !
Cám ơn Mẹ đã dạy con biết tu tập, biết đi
chùa khi con còn bé. Mẹ dẫn con đi chùa Từ Nghiêm ở Vietnam, con đã quy y với
Sư Ông Thanh Từ, và sau khi qua Pháp thì quy y với Sư Ông Nhất Hạnh
Dù nhà mình khi ấy còn nghèo, Bố Mẹ vẫn
cho con về Làng mỗi năm vào mùa hè , được tu tập với quý thầy quý sư cô. Được
lớn lên trong môi trường của Làng, được là “cây Mận của Làng”, con mới được như
ngày hôm nay, con mới hạnh phúc va may mắn như ngày hôm nay.
Cám ơn Me đã day con tánh tự lập và tinh
thần trách nhiệm ngay từ nhỏ. Mẹ đã cho con đi về Làng với chú Minh và tự lo
cho bản thân mình. Mẹ không về được với con nhưng dặn dò con rất kỹ rằng, con
phải ngoan ngoãn nghe lời chu Minh. Con về Làng, nhưng cử chỉ của con không
những là hình ảnh cùa riêng con mà cũng là hinh ảnh của Bố Me nữa.
Cám
ơn Mẹ là Mẹ của tụi con.
Nhân
ngày Fête des Mères, tuy rằng con không ở bên cạnh Mẹ được, con vẫn luôn luôn
nhớ Mẹ và cuối tuần sau con sẽ được về nhà thăm Bố Mẹ .
Con,
Quynh
Huong